Đây là danh sách 15 tay đua F1 giành vị trí pole nhiều nhất trong lịch sử 70 năm của Formula 1. Lewis Hamilton là tay đua F1 hàng đầu, nhưng anh chỉ đứng thứ 5 trong danh sách này.
Số 15, Nico Rosberg (0,146)
Rosberg luôn rất xuất sắc trước khi về hưu ở tuổi 31. Cũng vào năm đó, năm 2016, anh giành chức vô địch F1 lần duy nhất trong sự nghiệp của mình. Nhưng Rosberg gần như đều đặn về nhất trong các bảng đua phân hạng ở những chặng đua cuối sự nghiệp của mình. Anh đã giành được 30 lần pole trong 206 lần đua trong sự nghiệp, đạt tỷ lệ vào pole là 0,146. Tổng số 26 lần pole đã đến với anh trong 57 chặng đua cuối cùng.
Số 14, James Hunt (0,151)
Sự nghiệp đua Công thức 1 của Hunt bắt đầu vào năm 1973 và kết thúc vào giữa mùa giải 1979 khi anh ra đi ở tuổi 31. Hunt rất nhanh, kể cả trong và ngoài đường đua, và đã giành được 14 pole sau 93 lần đua, vì thế tỷ lệ giành pole của anh là 0,151. Tất cả 14 lần giành pole của anh đều diễn ra trong các mùa giải 1976 và 1977.
Số 13, Mika Hakkinen (0,158)
Hakkinen đua trong Công thức 1 từ năm 1991 đến năm 2001 và ghi được 26 lần pole sau 165 chặng đua. Vô địch F1 hai lần (mùa giải 1998 và 1999), Hakkinen là một tay đua ưu thế trong vòng loại mùa giài 1999 khi anh lái chiếc McLaren và giành 11 pole trong 16 chặng đua.
Số 12, Jochen Rindt (0,161)
Rindt đã đua trong loạt mùa giải từ năm 1964 cho đến khi anh qua đời vào năm 1970 sau một vụ tai nạn khi đang đua trong vòng tập luyện giải Grand Prix Ý. Nhà vô địch F1 năm 1970 đã đạt 10 lần pole trong 62 đua vòng phân hạng, tỷ lệ giành pole là 0,161.
Số 11, Damon Hill (0,164)
Tham gia Công thức 1 từ 1992 đến 1999, Hill giành pole 20 lần trong 122 cuộc đua mà anh tham gia. Nhà vô địch F1 năm 1996 là người chinh phụ vị trí pole, đặc biệt vào năm 1995 và 1996, anh giành được 16 lần pole trong 33 cuộc đua.
Số 10, Nigel Mansell (0,168)
Mansell, nhà vô địch Công thức 1 năm 1992, giành 32 lần pole trong 191 chặng đua. Sự nghiệp F1 của Mansell bị gián đoạn hai năm khi anh chuyển sang giải CART tại Mỹ. Anh đã giành vô địch CART năm 1993 và giành thêm chín lần pole nữa trong 31 cuộc đua.
Số 9, Jackie Stewart (0,170)
Tay đua 3 lần vô địch F1 (vào các năm 1969, 1971, 1973), Stewart đã tham gia 100 cuộc đua và giành pole 17 lần. Năm tốt nhất trong loạt đua phân hạng của anh là 1971, với 6 lần pole trong 11 chặng đua. Stewart đã tham gia Công thức 1 từ năm 1965-1973.
Số 8, Michael Schumacher (0,221)
Nhà vô địch Công thức 1 bảy lần đứng ở vị trí thứ 8 trong danh sách này với 68 lần pole (còn lại đều là về thứ hai trong vòng đua phân hạng) trong 308 chặng đua. Riêng mùa giải 2001, Schumacher đã ghi 11 lần pole trong 17 cuộc đua.
Số 7, Sebastian Vettel (0,237)
Từ năm 2010 đến 2014, Sebastian Vettel thống trị Công thức 1 ở vòng đua phân hạng, giành vô địch bốn lần trong năm mùa giải. Anh đã giành được 40 lần pole trong 77 cuộc đua suốt quãng đường đó. Mùa giải vượt trội nhất của anh ở vòng phân hạng là vào năm 2011 khi anh giành được 15 pole, 3 lần về vị trí thứ hai và 1 lần về thứ ba trong 19 chặng đua. Anh đạt 57 lần giành pole trong 241 chặng đua.
Số 6, Stirling Moss (0,239)
Trong sự nghiệp 11 năm tại giải đua Công thức 1 (1951-61), Moss đã giành 16 lần pole trong 67 chặng đua. Ông là tay đua giành nhiều pole nhất trong hai năm 1959 và 1960 khi giành pole 8 lần trong 13 chặng đua. Moss chưa bao giờ vô địch F1 nhưng ông đã vào top 3 trong 7 lần.
Số 5, Lewis Hamilton (0,352)
Hamilton, tay đua số 1 của lịch sử F1 đã có 88 lần giành pole trong 250 cuộc đua, và vẫn đang trong thời kỳ phong độ nhất ở tuổi 35. Nhà vô địch F1 sáu lần đã giành được ít nhất một vị trí pole mỗi năm trong các mùa giải F1, từ năm 2007. Từ năm 2015 đến 2018, Hamilton đã đạt 11, 12, 11 và 11 lần pole - tổng cộng 45 lần pole trong 81 chặng đua.
Số 4, Ayrton Senna (0,401)
Senna giành tổng cộng 65 lần pole trong 162 chặng đua. Những lần không giành được pole, anh đều là người về ba. Anh có 3 lần vô địch F1. Trong các năm 1988 và 1989, anh giành được tới 26 lần pole trong 32 cuộc đua.
Số 3, Alberto Ascari (0,424)
Một trong những ngôi sao đầu tiên của Công thức 1, Ascari đã giành được danh hiệu vô địch hai lần (1952, 1953) và về nhì một lần (1951). Về thành tích giành pole, Ascari đã có 14 lần pole trong 33 cuộc đua mà anh tham gia. Anh đã giành được 11 lần pole trong 15 chặng đua vào các năm 1952-53.
Số 2, Jim Clark (0,452)
Clark, một nhà vô địch Công thức 1 hai lần (1963, 1965), đạt pole 33 lần trong 73 vòng đua. Ông thống trị các vòng đua phân hạng trong mùa giải năm 1963 với bảy lần giành pole trong 10 cuộc đua. Clark đã ra đi trong một vụ tai nạn đua xe Công thức 2 vào năm 1968, chỉ ba tháng sau khi ông giành pole cho cuộc đua F1 cuối cùng của mình.
Số 1, Juan Manuel Fangio (0,558)
Và đây là tay đua giành pole nhiều nhất trong lịch sử F1 đến nay. Theo bất kỳ số liệu nào, thì Fangio vẫn là một trong những người vĩ đại nhất mọi thời đại trong môn thể thao này. Ông đã giành được năm chức vô địch trong tám mùa giải Công thức 1 (1950-51, 1953-58). Về số lần giành pole, Fangio đã tham gia 52 cuộc đua và giành được pole 29 lần. Từ 1956-58, ông giành pole 11 lần trong 16 cuộc đua. Vào năm 56, ông gần như có một mùa giải hoàn hảo ở vòng loại với sáu lần giành pole và một lần về thứ 2 trong bảy cuộc đua.