Sinh lời từ hypercar
Trong một phòng trưng bày ô tô ở London, đại lý ô tô cao cấp Joe Macari rất tấp nập. “Đó là một tác phẩm nghệ thuật”, ông nói về chiếc McLaren F1 lấp lánh, trung tâm của những chiếc xe cổ điển và hiện đại trị giá hơn… 100 triệu bảng Anh.
Tháo sợi dây VIP, Joe Macari nhấn một nút gần vòm bánh sau của ô tô. Cánh cửa bật lên và thoát ra khỏi thân xe, giống như một con dơi đang giương cánh. “Đó là một tác phẩm nghệ thuật mà bạn có thể lái xe vào sáng Chủ nhật”, Joe Macari nói với ánh mắt đầy tự hào".
McLaren F1 là một phần trong quá trình sản xuất 106 chiếc bắt đầu vào năm 1992. Mẫu xe này được nhiều người coi là siêu xe đầu tiên trên thế giới - biệt danh áp dụng cho một nhóm nhỏ xe ưu tú, được sản xuất bởi một số nhà sản xuất xe thể thao nổi tiếng nhất thế giới và một số có thể bạn chưa từng nghe đến.
Những chiếc xe này được chế tạo theo thông số kỹ thuật của đường đua, nhưng với các tính năng như cách âm, ghế hành khách bên trong và khoang hành lý (mặc dù rất nhỏ) được bán để lái trên đường.
Bên cạnh tốc độ của xe đua, siêu xe còn mang đến cho những người đủ giàu để mua mức giá thường hơn 2 triệu bảng Anh, sự hấp dẫn của vẻ ngoài nổi bật, nguồn gốc kỹ thuật vô song và cơ hội trở thành một phần của nhóm chủ sở hữu độc quyền, được đảm bảo bởi số lượng hạn chế chặt chẽ.
Nhưng một điểm hấp dẫn khác là khả năng tăng giá của những chiếc xe, trái ngược với quy luật xe mới sẽ giảm giá ngay khi rời khỏi phòng trưng bày.
Trong những năm gần đây, những mẫu xe được săn lùng nhiều nhất, được giao cho một số ít khách hàng ưa thích, đã được rao bán lại với giá cao hơn 50%, thậm chí trước cả khi chiếc đầu tiên được chế tạo. Nhiều chiếc có khả năng thanh toán cao nhất được sản xuất bởi Ferrari. Nhưng chiếc McLaren F1, được sản xuất từ năm 1992 đến năm 1998 và được bán vào thời điểm đó với giá 541,00 bảng Anh cộng thuế, ngày nay nếu muốn sở hữu bạn sẽ phải trả khoảng 15 triệu bảng Anh.
“Tôi đã kiếm được ít nhất 40% lợi nhuận từ bộ sưu tập của mình”, một chủ sở hữu siêu xe sống ở Trung Đông, người có cổ phần lớn trong một tập đoàn gia đình và sở hữu một số doanh nghiệp trong lĩnh vực bất động sản và các lĩnh vực khác, cho biết.
Vị đại gia này đã sưu tầm ô tô từ khi còn ở tuổi thiếu niên và có sở thích đa dạng. “Những chiếc xe địa hình, xe cổ điển, xe trục cơ sở lớn - chiếc Mini Cooper của tôi vẫn khiến tôi nở nụ cười. Đó là điều gì đó về trải nghiệm lái xe với tốc độ”,
Vị đại gia giấu tên mua chiếc Ferrari Enzo đầu tiên vào năm 2007. Ngay sau đó, ông mua thêm một chiếc Mercedes-Benz SLR McLaren và một chiếc Bugatti Veyron – vào thời điểm đó, đó là chiếc xe sản xuất đắt nhất thế giới.
Tổng cộng, vị đại gia đã sở hữu 19 siêu xe – trong số đó có những mẫu xe của hầu hết các nhà sản xuất hàng đầu, bao gồm LaFerrari của Ferrari, hai chiếc Porsche 918 Spyders, hai chiếc Pagani, một chiếc McLaren P1 và ba chiếc Koenigsegg. Và ông đang cân nhắc mua một chiếc Gordon Murray, thương hiệu mới cùng tên do nhà thiết kế chính của McLaren F1 ra mắt.
“Khoản lãi lớn nhất của tôi là chiếc Pagani Zonda, chiếc xe mà tôi mua với giá 1,68 triệu USD và bán với giá 4 triệu USD”, vị đại gia nói về mẫu xe của công ty Ý, được sản xuất cho đến năm 2019. Một trong những chiếc Koenigseggs mà ông sở hữu, đã mua với giá 2,2 USD triệu USD, hiện có giá trị từ 5,5 triệu đến 6 triệu USD.
Tuy nhiên, điều hối tiếc lớn nhất của vị đại gia này là đã bỏ qua chiếc McLaren F1 được chào giá 3 triệu USD vào năm 2014. Thay vào đó, ông đã chi số tiền tương tự cho chiếc Bugatti Chiron Super Sport: “Tôi nghĩ đó là một sự đánh cược an toàn hơn đó là một chiếc xe mới, được sản xuất ít hơn chiếc McLaren, có tốc độ hàng đầu thế giới vào thời điểm đó và nó trông rất tuyệt”.
Hypercar: Cơ hội đầu tư
Năm năm sau, trong chuyến tham quan nhà máy McLaren ở Woking, Anh, vị đại gia nhận ra chiếc xe mà ông đã từ chối, nó vừa được đổi chủ với giá 14 triệu USD. Vào năm 2018, ông đã bán chiếc Bugatti, chiếc xe không thu hút được trí tưởng tượng của chủ sở hữu hoặc các nhà phê bình, bất chấp tốc độ của nó, với giá 2 triệu USD.
“Bạn đã thắng một số nhưng bạn cũng thua một số”, vị đại gia tiếc nuối.
Nhờ số lượng người siêu giàu toàn cầu ngày càng tăng và lãi suất cực thấp trong thời gian dài, số lượng chủ sở hữu siêu xe đã tăng lên trong những năm gần đây.
James Banks, người đứng đầu bộ phận xe đặt riêng của McLaren cho đến năm 2019 và hiện đang điều hành LaSource Automotive, một nhà môi giới siêu xe, ước tính rằng, 20 năm trước, không có hơn vài trăm người trên thế giới có đủ điều kiện và mong muốn mua một chiếc xe hơi là siêu xe.
Vào năm 2020 và 2021, giá cả và lợi nhuận mạnh mẽ trong các lĩnh vực vốn cổ phần như công nghệ đã khiến giới siêu giàu tràn ngập tiền mặt, trong khi các hạn chế về đại dịch đã khiến nhiều người mất đi sở thích yêu thích của họ. Được hỗ trợ bởi tin tức về lợi nhuận đầu tư của siêu xe - phần lớn được chủ sở hữu, nhà môi giới và những người đam mê đăng tải trên mạng xã hội - một số lượng lớn người mua giàu có mới tham gia thị trường, đưa mức định giá lên mức kỷ lục.
Macari cho biết: “Chúng tôi có rất nhiều khách hàng mới có khả năng tiếp cận nguồn tiền nhưng không phải là người đam mê ô tô. Họ đang nghĩ: bạn tôi có một chiếc và nó tăng giá 20%, tôi muốn một ít chiếc đó”.
Đối với những người có đủ khả năng chi trả cho mức giá thông thường của một chiếc hypercar, giải thưởng sẽ là trở thành một phần của nhóm ưu tú, được đảm bảo bởi các phiên bản giới hạn chặt chẽ.
Tuy nhiên, việc tăng giá có tính chọn lọc cao, ưu tiên những chiếc Ferrari và những chiếc xe khác đã từng được chú ý và có thể nhận ra ngay lập tức. Giá của một chiếc Ferrari F40 nguyên sơ, ít chạy đã tăng từ 1,1 triệu bảng lên khoảng 2,1 triệu bảng trong hai năm.
Trong khi đó, các mô hình khác hầu như không nhúc nhích về giá. “Koenigseggs được đánh giá thấp hơn; Aston Martins về cơ bản là im lìm”, Macari giải thích. Ông chỉ vào chiếc Lamborghini Miura 1967 màu đen bóng, đậu gần chiếc McLaren. Đây là chiếc xe đường trường được sản xuất nhanh nhất vào thời điểm đó và là chiếc xe không dùng để đua đầu tiên có hai chỗ ngồi với động cơ ở phía sau - một thiết kế đã trở thành mẫu hypercar.
“Nhưng đó là xe của một người đam mê nên nó đã bị bỏ qua”, ông nói. “Các nhà đầu tư mới chỉ theo đuổi một số xe nhất định trong mỗi nhóm”.
Trên thực tế, sự xuất hiện của siêu xe như một tài sản tài chính đã có từ năm 2015. Chiếc xe phù hợp dường như đã trở thành một khoản đầu tư cụ thể mọi người đã bán ô tô ngoài kế hoạch, chỉ từ một bản phác thảo ý tưởng.
Lợi ích dành cho những người may mắn có được một “vị trí” trong danh sách siêu xe mới được ưa chuộng có thể rất lớn, với nhiều chiếc xe được sang tay với giá cao hơn trước khi chúng được giao. Ví dụ, chiếc Daytona SP3 mới nhất của Ferrari, số lượng 599 chiếc, có giá 1,7 triệu bảng Anh và tất cả đều đã được bán.
Các phiên bản mới của Porsche cũng rất được săn đón, cũng như của Bugatti, Lamborghini và Pagani.
Tuy nhiên, để người mua được đưa vào danh sách, họ thường yêu cầu có hồ sơ mua siêu xe lâu năm.
Trong những năm gần đây, nhiều nhà sưu tập đã tập trung nhiều hơn vào những chiếc xe chạy ít, có giá cao hơn các mẫu xe khác. Xu hướng bắt đầu ở Mỹ, nơi có những bộ sưu tập lớn nhất. Các người chơi khác đến châu Âu trong vòng 5 đến 7 năm qua.
Dietrich Hatlapa, người sáng lập Historic Automobile Group International, nơi sản xuất xe cổ điển hàng năm bao gồm cả siêu xe, cho biết: “Thiệt hại lớn nhất về giá trị là quãng đường đi được. Rất nhiều chiếc xe trong số này không bao giờ nhìn thấy đường”. Ở một số quốc gia, việc cấm ô tô chạy trên đường cao tốc công cộng có thể tiết kiệm được một khoản lớn. Ví dụ, ở Đan Mạch, thuế đăng ký sử dụng đường bộ đối với phần giá trị của ô tô lớn hơn 210.600 DKr (30.430 USD) là 150%.
Robert Verdun, một đối tác trong một doanh nghiệp cổ phần tư nhân, người đã bán một doanh nghiệp tư vấn quản lý vào năm 2015 và là thành viên của TIGER 21, một mạng lưới những người rất giàu có, cho biết: “Đây là những tác phẩm dành bảo tàng hơn là những thứ bạn sẽ sử dụng”.
Chia thời gian của mình giữa Detroit và Fort Lauderdale, ông đang sở hữu một số chiếc Ferrari mới nhất và có nhiều du thuyền khác nhau, với tổng giá trị khoảng 5 triệu USD.
Verdun thấy siêu xe thật hấp dẫn. Ông đã đến thăm nhà máy Pagani ở Ý hai lần và thừa nhận lợi nhuận đầu tư mang lại cho những ai chọn được những chiếc xe phù hợp là rất tốt. Nhưng ông không có kế hoạch mua một cái.
Ông nói: “Điều thú vị nhất về những chiếc xe cao cấp là việc lái chúng. Tôi không phải là người muốn có một bộ sưu tập lớn đồ đạc trong kho tài sản của mình”.
Tài sản 4 bánh
Những người được trao một “vị trí” trong quá trình sản xuất một chiếc hypercar mới được chủ sở hữu và các nhà phê bình ô tô ưa chuộng có thể sẽ thấy khoản đầu tư của họ tăng giá trị trước khi họ nhận chiếc xe.
Nhưng các nhà sản xuất, những người không muốn thấy những sản phẩm sáng tạo có giải thưởng của mình được trao đổi nhanh chóng để kiếm lợi nhuận, có thể hạn chế khoảng thời gian trước khi một chiếc ô tô có thể được bán lại - thường là một năm hoặc hơn. Điều này xảy ra chính thức trong hợp đồng mua bán hoặc bằng thỏa thuận miệng với người mua, những người không muốn phá vỡ chúng vì sợ không được xem xét cho mẫu tiếp theo.
Tuy nhiên, chủ sở hữu có thể tìm cách bán chỗ trống của mình trong khoảng thời gian này - đôi khi nhiều năm trước khi ô tô được sản xuất - thông qua các nhà môi giới, những người bảo vệ chặt chẽ danh tính của người bán.
James Banks, người điều hành LaSource Automotive, cho biết: “Rất hiếm khi tôi không thể mua được một ô tô mới, nhưng việc bán lại ô tô là một trò chơi mèo vờn chuột. Bạn phải làm việc một cách kín đáo”.
Sau khi các ô đã được bán trên thị trường, trong nhiều trường hợp, tất cả đã được bán, nhà sản xuất sẽ công bố thông tin và các đợt lái thử cho các phương tiện truyền thông, các nhà môi giới và thị trường rộng lớn hơn tại buổi ra mắt chính thức của ô tô. Sự tiếp nhận tiêu cực ở giai đoạn này sẽ có nghĩa là có nhiều ô hơn để bán lại và trong một số trường hợp hiếm hoi, các ô được bán với giá chiết khấu.
Banks nói: “Tạo nên thành công với một chiếc hypercar mới là sản xuất đúng số lượng với mức giá hợp lý để không ai bị bỏ qua, cũng như sản xuất thứ gì đó khiến trái tim phải đập thình thịch. Ferrari là bậc thầy về điều này”.